“Thiên Hựu Thiên Hựu, An sư phụ vẫn chưa trở lại, ta đói bụng rồi…” Lại theo Thiên Hựu luyện một hồi, Lạc Tuyết ủy khuất chỉ chỉ bụng nhỏ đói xẹp rồi
“Tiểu công chúa, sáng sớm ngươi vừa uống tràn đầy một bát cháo trắng lớn a” Thiên Hựu bất đắc dĩ liếc nàng một chút, nhưng thấy được nàng dáng vẻ ủy khuất này, cũng là không đành lòng nói cái gì nữa
“Nhưng mà…cháo trắng rất dễ dàng tiêu hóa a… Tới đây chăm sóc ngươi, ăn không được thịt còn chưa tính, cả bữa cơm no cũng không cho ăn sao…” Lạc Tuyết tội nghiệp nhìn Thiên Hựu, mắt to nhấp nháy, còn kém muốn nặn ra hai giọt nước mắt
“Aiz…” Vừa nhìn dáng vẻ ấy của Lạc Tuyết, Thiên Hựu vừa che đầu, gọi thẳng đau đầu! “Được rồi được rồi, ngươi muốn ăn cái gì, ta đi làm cho ngươi” Thiên Hựu thả xuống cục đá, giơ hai tay đầu hàng
“Khà khà, đó còn cần phải nói, đương nhiên là hoa quế lộ!” Vừa nhắc tới hoa quế lộ, Lạc Tuyết hai con mắt tỏa ánh sáng
Thiên Hựu cười lắc lắc đầu, “Tiểu công chúa, ta đi đâu ngắt hoa quế cho ngươi a?”
“Ta đây có ta đây có, từ lần trước ăn xong hoa quế lộ ngươi làm, ta thì mang bên mình một ít hoa quế, muốn để ngươi làm cho ta ăn nữa đó!” Lạc Tuyết nói qua, vội vàng từ trong lòng móc ra một hầu bao đưa tới trước mặt Thiên Hựu
Thiên Hựu tất nhiên là dở khóc dở cười tiếp nhận, hoá ra cái tên này đến có chuẩn bị a…
“Được rồi được rồi…” Thiên Hựu là thật bất đắc dĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet/4600809/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.