“Ngạch nương, không phải nói hôm nay Mục di nương sẽ trở lại sao? Làm sao vẫn không có tin tức? Ta còn muốn đi cho Thiên Hựu một niềm vui bất ngờ đây!”
Lạc Tuyết vô cùng lo lắng chạy vào tẩm điện của Lạc Tử Y, nào ngờ, Lạc Tử Y giờ khắc này cũng như con kiến trêи chảo nóng, khắp phòng đi lòng vòng
“Ta cũng muốn biết a, mẹ so với ngươi còn gấp hơn a!”
“Khởi bẩm công chúa, thánh thượng triệu kiến” Ngoài phòng đột nhiên truyền đến một tiếng bẩm báo
Lạc Tử Y vui vẻ, dẫn Lạc Tuyết liền hướng về đại điện mà đi “Đi, có tin tức rồi!”
Nhưng mà hai mẹ con mới vừa bước vào đại điện, liền cảm thấy được không khí này có chút kỳ quái
Quốc chủ trêи hoàng vị một mặt tối tăm, người quỳ bẩm báo dưới điện mơ hồ có chút run
“Mẫu thượng, xảy ra chuyện gì?” Vừa nhìn tình hình này, Lạc Tử Y trong lòng hơi hồi hộp một chút
“Khởi bẩm…. Công chúa… Quân…. Quân đội của Đại tướng quân… Ở ngoài thành đông ba mươi dặm, dựng…dựng trại đóng quân, không có dấu hiệu vào thành” Người bẩm báo đánh bạo lại nói một lần
Quốc chủ một cái tát hung hăng vỗ vào trêи long tọa
“Mẫu thượng xin bớt giận trước, không ngại hạ lệnh triệu đại tướng quân tiến cung” Lạc Tử Y rối rắm không ổn, vội vàng nghĩ kế
Quốc chủ nghe vậy gật gật đầu, không nói gì
“Còn không mau đi”
Người bẩm báo theo tiếng mà đi
Khuynh Tuyết đây là đang làm gì? Chờ ngày chờ đêm, chờ ròng rã 14 năm a! Thật vất vả mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet/4600762/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.