"Ầm." Trên cây rớt xuống một cục xương. Còn kèm theo một loại âm thanh hưởng thụ.
"A, ăn ngon thật a, lão nhân ta sống đến từng tuổi này rồi còn chưa từng ăn được thịt nướng nào ngon như thế a." Sờ sờ bộ râu trắng, dầu mỡ trên tay cũng dính hết lên trên bộ râu. Bộ râu óng ánh, bóng loáng che gần hết khuôn mặt, chỉ còn lại một đôi mắt sáng ngời có thần. Trên người khoác lên một bộ trường bào màu nâu, còn vương vấn lại một chút bùn, thật đúng là một lão nhân lôi thôi.
"Tiểu cô nương, cho lão nhân ta thêm một xiên thịt nướng đi." Lão nhân thoắt cái đi đến bên cạnh Âu Dương Tiêm Ngưng, đôi mắt cười híp hết lại, nịnh nọt nói với Âu Dương Tiêm Ngưng. Trên mặt viết rất rõ ràng rằng lão nhân ta rất thèm ăn.
Vừa nghe thấy lời này Xích Luyện liền mặc kệ, chủ nhân nướng thịt thật vất vả, chính hắn cũng nhìn chằm chằm canh trừng cả buổi cũng vất vả không kém aa, tất cả đều chưa ăn được một miếng, dựa vào cái gì mà lão nhân vừa đến đã cướp thịt đi mất, mà còn yêu cầu chủ nhân nướng lại lần nữa. Tuy chủ nhân nướng thịt rất tốt,? Xiên thịt lúc trước cũng có thể thuộc về hắn. Vừa nghĩ như vậy, Xích Luyện liền nổi giận, nhe răng, "Gào, gào..." Vẻ mặt hung ác trừng mắt với lão nhân vô lại.
Âu Dương Tiêm Ngưng chợt nhíu mày, lão nhân này im hơi lặng tiếng xuất hiện ở bên cạnh mình, đến cả khi hắn ra tay đoạt thịt, dựa vào kinh nghiệm đời trước nàng mới vô ý hướng bên cạnh tránh đi. Âm trầm nhìn chằm chằm lão nhân, chỉ cảm thấy sâu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-the-than-linh-su/1254178/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.