Bắt đầu ải thứ ba, nhóm đệ tử đã tách ra các phương hướng tự xông lên đỉnh núi.
Ngu Thanh Thiển và Xa Đồng Đồng vừa tiến vào núi thì phát hiện, trước mặt các đệ tử đều bị một loại yêu thực dây leo căng ra cản đường.
Lực công kích của loại yêu thực này không mạnh, nhưng lực phòng ngự lại mạnh vô cùng, cực kỳ khó dây dưa, một khi bị quấn lấy thì cần tốn rất nhiều công sức mới có thể thoát thân.
Dây leo của yêu thực không ngừng từ trong lòng đất mọc lên, tự động bện thành một tấm lưới ngăn ở chân núi.
Các đệ tử phía trước sử dụng đủ các loại thủ đoạn công kích, dùng linh lực chém giết, hỏa công, đóng băng... mặc dù có hiệu quả, nhưng tiến triển cũng rất chậm.
"Những yêu thực này thật khó dây dưa, ta tình nguyện gặp phải bầy ma thú giống như đợt xông quan năm ngoái, cho dù bị thương thì vẫn thoải mái hơn so với bị dây dưa đuổi không đi này." Một đệ tử cũ oán giận nói.
"Đúng vậy! Đây mới chỉ là chân núi, còn không biết trên đỉnh núi sẽ gặp phải yêu thực kiểu gì nữa."
"Chúng ta cùng nhau công kích một điểm đi, như vậy hẳn sẽ làm ít công to." Có đệ tử lớn tiếng đề nghị với mọi người.
Những người khác cũng phát hiện công kích đơn độc quá chậm, vì vậy vội vàng đồng ý hợp tác.
Mặc dù lực phòng ngự của yêu thực rất mạnh, còn vô cùng khó dây dưa, nhưng thực lực của những đệ tử xông tới ải thứ ba đều không yếu, liên thủ công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662693/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.