Ngu Thanh Thiển dẫn theo Xa Đồng Đồng xuyên qua cầu treo đầu tiên đi đến bờ bên kia, không chỉ những đệ tử bên ngoài Thánh địa phải trợn tròn mắt há hốc mồm, mà ngay đến cả nguyên một đám cấp cao ẩn nấp ở một chỗ bí mật trong Thánh viện cũng kinh ngạc không thôi.
Nụ cười trên mặt Viện trưởng ngày càng sâu hơn: "Tài năng của nha đầu này quả nhiên đáng được bồi dưỡng, khả năng quan sát cùng với lực ứng biến như vậy, đừng nói ở trong hàng ngũ đệ tử nổi trội mới, cho dù là đứng trong hàng đệ tử cũ thì cũng đều thuộc loại người nổi bật."
"Nha đầu này gan cũng thật lớn, xông vào cửa ải mà vẫn buôn bán được, nếu ta đoán không sai thì rượu mạnh trong tay nàng ta căn bản không đáng giá chút nào." Chưởng tọa Tư Phong mỉm cười nói.
Chẳng qua hắn cũng không có ý trách tội, trái lại còn rất thích loại tính cách này của Ngu Thanh Thiển.
"Nha đầu này chính là một đứa tham tiền, từ mật địa tới trong cửa ải đều có thể bắt gặp hình ảnh kiếm được linh ngọc ở khắp nơi." Chưởng tọa Hoàng Phong bật cười nói.
Thanh y nữ tử mang mặt nạ kia trầm ngâm một lát rồi nói: "Yêu thực mà Ngu Thanh Thiển ký khế ước khi nuôi chẳng những cần một lượng lớn ma thú tinh huyết cao cấp, mà còn cần một số linh vật hi hữu đắt tiền, đương nhiên phải tiêu hao rất nhiều linh ngọc rồi."
"Số linh ngọc mà nàng ta kiếm được ở mật địa và cửa ải chỉ e dùng không được bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662683/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.