Hai người vừa uống rượu vừa tán gẫu, tình hữu nghị giữa đôi bên càng gần thêm một bước.
Xa Đồng Đồng là một người thông minh, cũng đoán được những lời đồn đại kia rất bất lợi cho Ngu Thanh Thiển: "Ngươi định xử lý những lời đồn kia như thế nào? Gần đây, rất nhiều lời đồn trong Hồng Phong đều sắp biến ngươi thành thần rồi."
"Không vấn đề gì, bây giờ các nàng chế tạo lời đồn càng vui sướng, sau này tự nhiên càng hối hận việc làm lúc trước." Ngu Thanh Thiển không thèm để ý nghịch ly rượu.
Xa Đồng Đồng nhắc nhở: "Nhưng bây giờ có rất nhiều đệ tử cũ của Hồng Phong ôm tâm tư khác đối với ngươi, bọn họ cảm thấy đệ tử mới như ngươi quá mức rêu rao. Cẩn thận tới lúc xông quan, bọn họ lại liên thủ đối phó ngươi."
"Rêu rao cũng có chỗ tốt của rêu rao, nếu bọn họ thật sự liên thủ đối phó với ta, ta cũng không ý kiến." Ngu Thanh Thiển cong cong môi.
Ở Mạt Thế, nàng vẫn luôn là một người làm việc lớn lối, chiếm lĩnh, chỉnh lý vô số căn cứ, người nhìn nàng không vừa mắt hoặc là hận nàng thấu xương nhiều vô số, cuối cùng còn không phải chỉ có thể ngầm thừa nhận, thực lực quyết định tất cả.
Huống chi ở thánh địa tu luyện thiên tài đông đúc như vậy, càng vượt trội, tin chắc cao tầng Thánh viện càng chú ý, đối với mình mới là có lợi nhất.
"Trong lòng ngươi hiểu rõ là được." Xa Đồng Đồng thấy Ngu Thanh Thiển hiểu rõ, cũng thở phào nhẹ nhõm: "Đúng rồi, bảy ngày trước Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662671/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.