Nọc độc cự mãng phun ra trong khoảnh khắc hóa thành một giọt chất lỏng màu đen đọng lại ở trong đan điền của Ngu Thanh Thiển, chờ sau này từ từ hấp thu.
"Lại tới thêm chút nữa." Thân hình Ngu Thanh Thiển rơi xuống dưới thân cự mãng, ngẩng đầu cười híp mắt nhìn nó khiêu khích.
Trong mắt yêu thực huyễn hóa thành cự mãng lộ ra chút mê mang, ngẩn ngơ, ngay sau đó giận dữ, chất lỏng càng độc hơn phun ra từ trong miệng nó.
Ngu Thanh Thiển vung tay một cái, những độc tố kia bị linh lực bọc lại nén thành từng giọt chất lỏng màu đen, bị nàng thu vào một cái bình.
Yêu thực kia là huyết mạch cấp Vương, lại tu luyện tới tu vi Linh Vương, linh trí không tính là thấp, cảm nhận được nguy hiểm, lập tức xoay người bỏ chạy vào sâu trong rừng rậm.
Ngu Thanh Thiển cong cong môi: "Muốn chạy?"
Nàng lật bàn tay một cái, một đoàn dị năng hệ Mộc màu xanh nhảy nhảy hiện lên, hóa thành một luồng ánh sáng trong nháy mắt chui vào mi tâm cự mãng.
Ánh mắt cự mãng lập tức ngây dại, ngay sau đó ngửa mặt lên trời phát ra mấy tiếng gào thét, thân hình không ngừng điên cuồng va đụng vào cây cối xung quanh.
Sau thời gian uống cạn một chén trà, cự mãng kia mệt mỏi hết sức, hấp hối nằm trên đất, rất nhanh đã không duy trì được hóa hình, biến thành một cái cọc gỗ màu đen thùi lùi.
Ngu Thanh Thiển chậm rãi đi tới trước mặt cọc gỗ, lúc này cái cọc gỗ lộ ra một đôi mắt to, trong mắt đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662660/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.