Ngu Thanh Thiển nghe lời của Cổ Diễm cũng cảm thấy rất có đạo lý, dù sao năm đó khi khế ước với Ma Hoàng thảo đôi bên đều cảm giác rất có duyên.
"Ma Hoàng thảo kia thật sự là ngươi tùy ý khế ước trong Học viện Hoàng gia thật sao?" Cổ Diễm nghĩ tới địa phương rách nát như Học viện Hoàng gia lại có một Linh Thực cấp Hoàng ẩn nấp thì không tưởng tượng nổi.
Ngu Thanh Thiển bật cười nói: "Sư phụ, vấn đề này ngài đã hỏi bảy tám lần rồi, ta quả thực phát hiện nó ở trong Linh Thực Viên của Học viện Hoàng gia."
"Trước đó chưa từng có người đánh chủ ý tới nó sao?" Hay là mấy tên Linh Hoàng của Học viện Hoàng gia kia bị mù hết rồi?" Cổ Diễm chống cằm lười biếng nói.
Ngu Thanh Thiển khẽ cười nói: "Có rất nhiều người đánh chủ ý tới nó, nhưng nghe nói là ngàn năm qua đều không có ai khiến nó đồng ý khế ước. Còn việc những Linh Hoàng của Học viện Hoàng gia kia có bị mù hay không thì ta không rõ lắm, bất quá Ma Hoàng thảo trước khi thăng cấp tới Linh Soái, quả thực nhìn qua không có gì khác biệt quá lớn với những Linh Thực cao cấp khác."
"Cũng đúng, bụi Ma Hoàng thảo kia của ngươi chính là khỉ thành tinh, trước đó khẳng định nó đã che giấu khí tức và huyết mạch cấp Hoàng của mình, nếu không phải ngày đó ngươi tỷ thí với cao thủ Linh Hoàng của Lãnh gia, nó diễn hóa ra tuyệt kỹ cấp Hoàng, ta cũng suýt nữa bị nó qua mắt rồi." Cổ Diễm suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662654/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.