Sáng sớm ngày thứ hai, bóng người Phong Thần biến mất trong núi hoang, Ngu Thanh Thiển thuận lợi thu thập được năm mươi cái nhị hoa hội họp với Xa Đồng Đồng.
"Năm mươi cái nhị hoa ngươi thu thập xong chưa?" Xa Đồng Đồng cười hỏi.
Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Ừ, ngươi thì sao?"
Xa Đồng Đồng nhún nhún vai: "Ta còn thiếu năm cái, tìm rất lâu cũng tìm không ra tung tích của loại yêu thực kia."
Ngu Thanh Thiển cười cầm ra mấy cái nhị hoa đưa cho nàng: "Đúng lúc ta gặp nhiều hơn mấy bụi yêu thực, nhân tiện lấy nhị hoa luôn."
Xa Đồng Đồng cười híp mắt nhận lấy nhị hoa thu vào: "Quá tốt, rốt cuộc có thể rời khỏi cái địa phương chim không đẻ trứng này."
Ngu Thanh Thiển biết tính tình nàng sôi nổi: "Chúng ta đi bắt ấu thể ma thú đi."
"Được, ta cũng đang nghĩ như vậy."
Xa Đồng Đồng đi một đoạn đường, đột nhiên quay đầu hỏi Ngu Thanh Thiển: "Tiểu Ngu, ngày hôm qua ngươi có phát hiện ra trên núi hoang này có dao động đánh nhau chập chờn không? Hôm nay ta đi ngang qua chỗ đó nhìn một chút, trên đất quả thực có dấu vết đánh nhau, nhưng mà lại không có những đầu mối khác."
"Ta cũng cảm thấy, thế nhưng không đi xem." Ngu Thanh Thiển cười cười.
Sau khi thu lấy không gian trữ vật của mười sáu tên Linh Vương của Lãnh gia, Ngu Thanh Thiển và Phong Thần lập tức xử lý thi thể của bọn họ, cho dù người của Lãnh gia có tới cũng không tìm được bao nhiêu đầu mối.
"Ừ, dọc đường chúng ta vẫn nên cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662649/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.