Cổ Diễm nghe được lời của Ngu Thanh Thiển lườm một cái: "Chỗ nào của ta già rồi? Rõ ràng chính là anh tuấn vô song, phong lưu phóng khoáng."
"Sư phụ, chỗ ngươi chú ý có phải sai lệch rồi hay không." Ngu Thanh Thiển buồn cười nói.
Cổ Diễm vội ho một tiếng: "Tiểu Thanh Thanh ngươi nói đúng, bất luận người phụ nữ kia có phải là có điều gì khổ tâm hay không đều không thay đổi được ngươi nói nhiều chuyện thực như vậy, vì lẽ đó sau này chúng ta nhìn thấy nàng không cần khách khí."
Phụ từ tử hiếu, tiền đề là cha mẹ từ ái, mẫu thân độc ác như vậy, cũng không cần nói hiếu thuận với nàng.
Huống chi người phụ nữ kia chưa bao giờ dưỡng dục Ngu Thanh Thiển một ngày, càng không có tận trách nhiệm nghĩa vụ làm mẫu thân, còn dẫn tới mẫu tộc ra tay muốn xóa đi sự tồn tại của Ngu Thanh Thiển, mẫu thân như vậy Cổ Diễm thấy đáng chém.
"Ừ, có điều hiện tại chúng ta nên suy tính cũng không phải người phụ nữ kia, mà là làm sao ứng đối những truy binh kia." Ngu Thanh Thiển nhún nhún vai, ngữ khí cũng không phải rất để ý.
Trên đường nhìn thấy vài cây yêu thực có nhụy hoa trong nhiệm vụ, nàng còn dừng lại chốc lát xử lý mới tiếp tục chạy đi, như vậy cũng là hết sức để người phía sau tạo thành một loại ảo giác rằng mình còn không biết sự tồn tại của bọn họ.
"Ngươi có lẽ sẽ không đánh trận mà không chắc chắn, có điều lấy tu vi bây giờ của ngươi muốn đối đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662637/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.