Đám người Tưởng Hạo đều biết được tin tức của Ngu Thanh Thiển, nhưng đều bị tu luyện thiên phú và dược tễ, thực văn thiên phú của nàng thu hút, đương nhiên xem nhẹ thiên phú trị liệu của nàng.
Trong mắt bọn họ, Ngu Thanh Thiển cho dù có thiên phú trị liệu, nhưng so với Xa Phỉ Phỉ cấp bậc Linh Vương hiển nhiên chẳng là gì.
Không phải khinh thường Ngu Thanh Thiển, nhưng độ tuổi và tu vi của Xa Phỉ Phỉ lại chiếm ưu thế bẩm sinh.
Xa Đồng Đồng sờ cằm, nhìn Ngu Thanh Thiển nói: “Ta xem trọng cô!”
Đây là một loại cảm giác khó nói, cô nghĩ về thuật trị liệu Ngu Thanh Thiển chắc hẳn mạnh hơn Xa Phỉ Phỉ, là một giác quan thứ sáu không thể giải thích nổi.
Ngu Thanh Thiển bật cười nói: “Ngươi thực đúng là có mắt.”
Nàng không ngờ Xa Đồng Đồng sẽ xem trọng mình, người bạn mới kết giao này quả nhiên không đơn giản.
Những người khác nghe thấy lời của Xa Đồng Đồng đều nhịn không được nhếch môi, Tiểu ma nữ này quả nhiên tư duy không phải người bình thường, hơn nữa có khuỷu tay quẹo ra bên ngoài như vậy sao?
Xa Phỉ Phỉ không hề tức giận, cô vẫn luôn biết tính khí quái dị của tiểu cô cô này, cũng không phải cố ý tâng bốc Ngu Thanh Thiển hạ thấp chính mình.
Nhưng trực giác của tiểu cô cô dường như khá chuẩn, vừa bắt đầu Xa Phỉ Phỉ không coi Ngu Thanh Thiển là đối thủ cạnh tranh, hiện tại cũng không xem thường như lúc trước nữa.
“Được rồi, Linh Thực Sư hệ trị liệu muốn tham gia tranh đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662608/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.