Giao dịch xong Uẩn Nhưỡng Nê, Ngu Thanh Thiển lại lấy ra không ít những tài liệu không cần thiết về ma thú và yêu Thực, cùng quản sự trao đổi lại những tài liệu mà mình cần dùng đến.
Sau khi giao dịch xong, quản sự liền đưa cho Ngu Thanh Thiển một chiếc thẻ khách quý.
Rời khỏi Trân Bảo Các, hai người lại đi dạo quanh mấy cửa hàng khá lớn.
Ngu Thanh Thiển liền mua sắm phung phí một phen, cơ bản là đem toàn bộ kim tệ trên người đều tiêu hết. Điều này cũng đã nằm trong dự liệu của Phong Thần rồi, bởi vì khi còn bé hắn đã quen rồi.
Đem tất cả mọi đồ vật thu vào trong vòng tay không gian, tâm tình của Ngu Thanh Thiển đang rất sung sướng. Từ sau khi rời khỏi Đại Diễm quốc tới đây, nàng đã không còn cảm nhận được niềm vui thích từ việc điên cuồng mua sắm nữa.
"Mệt rồi sao? Vẫn muốn đi dạo nữa hay là tìm một chỗ nào đó nghỉ ngơi?" Phong Thần thấy hứng thú mua sắm của Ngu Thanh Thiển dần dần giảm bớt mới cười mở miệng hỏi.
Ngu Thanh Thiển nhún nhún vai: "Ta đã trở thành kẻ nghèo rồi, đương nhiên là đi tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi rồi."
"Vậy, đi uống trà chứ?" Phong Thần thấy sắc trời vẫn còn sớm bèn đề nghị.
"Được, tìm một trà lâu nào thanh nhã rồi ngồi uống trà đi." Ngu Thanh Thiển gật đầu.
Phong Thần dẫn Ngu Thanh Thiển tới một trà lâu cách Địa Cung không xa, cảnh vật xung quanh vô cùng ưu nhã, yên tĩnh. Hai người muốn một gian phòng riêng nên liền đi thẳng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662590/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.