Phong Thần nhếch môi trầm tư trong chốc lát, vẫn cảm thấy bí mật này của Ngu Thanh Thiển không thể tiết lộ.
"Thiển Thiển, Linh Thực Sư có thể ký khế ước với yêu thực ở đại lục này không phải là không có, mặc dù không dễ dàng làm được, nhưng sẽ luôn có biện pháp che giấu."
Suy nghĩ một chút, Phong Thần nhấn mạnh nói: "Nhưng loại giống như ngươi nói, mượn tiểu tháp để ký khế ước với yêu thực thì chưa bao giờ nghe qua. Vậy nên bí mật này ngươi nhất định không thể nói ra ngoài, hoặc là trước khi lên tới cấp Linh Hoàng không thể để lộ ra chút nào."
"Ừ, điểm này ta cũng biết, nên hiện tại ta mới chỉ nói cho mình ngươi biết." Ngu Thanh Thiển gật đầu một cái, trong giọng nói mang theo tín nhiệm tuyệt đối.
Nàng tin tưởng bệnh mỹ nhân biết được bản thân có một tòa tiểu tháp như vậy, chẳng những không nảy sinh lòng tham tranh đoạt, mà còn cao hứng cho mình.
Quả đúng như Ngu Thanh Thiển nghĩ, Phong Thần quả thật vui mừng khi nàng lấy được cơ duyên như vậy, đừng nói có chút tham niệm nào, bây giờ hắn còn đang một lòng suy tính làm sao giúp nàng che giấu sự tồn tại của tiểu tháp, vừa có thể cho yêu thực ký khế ước ra tác chiến mà lại không khiến người khác hoài nghi.
"Dù có chuyện gì cũng không thể tiết lộ bí mật tiểu tháp." Phong Thần nói tiếp: "Nếu nàng muốn đổi dược tễ và thực văn phù tinh luyện được thành linh ngọc, không phải chuyện khó, nhưng nếu thời gian dài sẽ khiến cho Trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662587/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.