Thánh viện và Hoàng viện ở khu vực biên thành của Trung Ương thành, cách trung tâm rất xa, Phong Thần kéo Ngu Thanh Thiển đi vào một tòa nhà u nhã tĩnh mịch.
Bóng dáng hai người biến mất ở một chỗ rẽ trên đường phố. Cách đó không xa có một tửu lâu, ở đó có hai cô gái đứng bên cửa sổ, cô gái mặc lục y như đang lạnh lùng xen lẫn tức giận.
Bên cạnh nàng cũng là một cô gái mặc lục y, nhìn bóng lưng của hai người rời đi như có điều suy nghĩ: "Phong sư đệ trở về thành trước nửa tháng, chẳng lẽ là để chờ cô gái vừa rồi kia? Ta lần đầu tiên thấy hắn lộ ra bộ dáng ôn nhuận dịu dàng như vậy.”
Tạ Phượng Chi nắm chặt tay Song Thiềm: "Nữ nhân kia từ chỗ nào ra đây vậy, ta nhất định sẽ tra rõ."
Nàng không biết tại sao Phong Thần lại hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn nửa tháng, đi về Trung Ương thành trước, vì vậy cũng mau chóng lên đường cùng những người khác, về tới Trung Ương thành trước năm ngày.
Ai ngờ lại phát hiện ra Phong Thần cũng chẳng làm gì, ngày ngày từ sáng tới tối chỉ đứng trên tường thành, mấy nàng vẫn luôn nghi hoặc, hắn làm thế để làm gì.
Giờ thì rõ rồi, hóa ra hắn đợi người, người đó còn là một nữ nhân.
Điều này khiến Tạ Phượng Chi cực kỳ tức giận và bực tức bởi nàng luôn kiêu ngạo cho rằng Phong Thần sớm đã là của mình.
"Ta có việc, đi trước đây." Tạ Phượng Chi nhìn Xa Phỉ Phỉ nhàn nhạt nói một câu, xoay người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662576/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.