Vào ban đêm, sau khi Cố trưởng lão trở lại đảo Thủy Vu liền đưa cái lắc tay kia trả lại cho Ngu Thanh Thiển.
Đêm khuya thanh vắng, Ngu Thanh Thiển đeo chiếc lắc lên cổ tay, tâm thần hơi động, đồ vật bên trong đều rơi lên trên bàn.
Có gần trăm cái hộp gỗ, bên trong đều chứa dược thảo và tài liệu thực văn, dược tễ tinh luyện mà Ngu Thanh Thiển cần phải dùng tới, nhìn số lượng này có thể thấy là đã góp nhặt trong một khoảng thời gian không ngắn.
Còn có một chiếc dây chuyền màu bạc xinh đẹp dùng nguyên liệu đặc biệt luyện chế thành, công năng chủ yếu là phòng hộ và không gian nuôi trồng bằng linh lực, thuộc tính vô cùng hiếm có mà quý giá.
Tinh thạch được gắn trên sợi dây chuyền màu bạc là loại nguyên liệu đặc biệt khắc thành một đóa Cửu Thải Ma Liên, những cánh hoa cửu sắc xòe ra, ánh sáng lung linh, vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp.
Phong Thần biết Ngu Thanh Thiển thích những thứ xinh đẹp, bởi vậy cho dù là kỹ năng dùng đao điêu khắc, hay dùng tinh thạch làm tài liệu thì cũng đều tốn không ít tâm tư.
"Thiên bẩm về kỹ thuật rèn và thực văn của tiểu tử kia cũng thật cao đó nha!" Cổ Diễm ở bên trong tòa tháp nhỏ dùng tâm nhãn nhìn lướt qua sợi dây chuyền màu bạc kia, sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Kỹ thuật dùng đao điêu khắc không tồi."
Giữa hai đầu lông mày của Ngu Thanh Thiển xuất hiện ý cười, lập tức đeo sợi dây chuyền màu bạc lên cổ: "Sư phụ, làm sao người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662566/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.