Cổ Diễm thấy Ngu Thanh Thiển mặt mày hớn hở, hiển nhiên cơ duyên khi luyện hóa tầng thứ nhất của tòa tháp này rất lớn.
"Cơ duyên ngươi lấy được là cái gì?" Hắn vẫn là không nhịn được tò mò hỏi một câu.
Ngu Thanh Thiển khẽ cười một tiếng: "Tầng thứ nhất đặt một quyển sách màu đen cổ điển mang theo một luồng hơi thở cuồn cuộn, ta luyện hóa nó, chính là cái cơ duyên này."
"Sách màu đen cổ điển? Bên trong ghi lại cái gì?" Cổ Diễm thấy Ngu Thanh Thiển tâm tình sung sướng, rất tò mò bên trong quyển sách màu đen kia ghi lại cái gì mà lại làm nàng vui vẻ như vậy, lúc trước nha đầu này lĩnh ngộ xong thực văn ảo diệu cũng không cao hứng như vậy.
Bây giờ Ngu Thanh Thiển cũng hiểu rồi, sư phụ thối căn bản cũng không rõ ràng cơ duyên của tầng thứ nhất tòa tháp này rốt cuộc là cái gì, hí hửng cười thần bí nói: "Tạm thời bảo mật, có thể rất nhanh sư phụ ngươi có thể tận mắt nhìn thấy."
Cổ Diễm lườm Ngu Thanh Thiển một cái, có điều cũng không cưỡng cầu, trái lại càng thêm mong đợi.
"Nha đầu chết tiệt, ta chờ."
Ngu Thanh Thiển suy nghĩ một chút hỏi: "Sư phụ, loại ma thú đặc biệt lúc trước công kích ta kia có phải còn rất nhiều hay không?"
Cổ Diễm không hiểu nhìn nàng nói: "Đặc biệt mà ngươi nói có phải chỉ tinh hạch mang theo lực lượng cắn nuốt hay không?"
"Đúng vậy! Trên Thủy Vu Đảo còn có ma thú như vậy sao?" Ngu Thanh Thiển gật gù tiếp tục hỏi.
Cổ Diễm nhíu nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662560/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.