Rất nhanh, đội ngũ tham gia kiểm tra tổng hợp đều nhận được thông báo, người về nhất đã có, những đội khác đều không cần tiến hành kiểm tra mục thứ 3.
Trên mặt không ít người đều lộ vẻ tiếc nuối và không cam tâm.
Vốn dĩ đã có thứ nhất, thời gian kiểm tra kết thúc trước dự kiến, nhưng vì Ngu Thanh Thiển dẫn con ma thú đó xông vào cấm địa không rõ sống chết, thế là trưởng lão của Thánh viện và Hoàng viện quyết định kéo dài 3 tháng mới kết thúc kiểm tra.
Thế là họ tập trung tất cả các đội lại, bảo bọn họ tập luyện ở các địa phương khác trên đảo, tìm cơ duyên, đợi thời gian 3 tháng quy định đến rồi mới tiến hành đấu đơn.
Trưởng lão của Thánh viện mặc dù không nói đến chuyện của Ngu Thanh Thiển, nhưng những viện trưởng của viện khác đều nói chuyện này cho học viên các viện.
Không ít người nghe thấy Ngu Thanh Thiển hi sinh bản thân đi dụ ma thú cấp Linh Soái, chỉ vì để đồng đội có thể an toàn rời đi, đều không khỏi kính phục.
Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, Lãnh Lăng Sương và Lãnh Bách Linh nghe xong liền nghĩ Ngu Thanh Thiển rất ngu ngốc, ước gì cô chết ở trung tâm đảo.
Thủy Ngạn Trạch và Mạc Dịch Nhiên nhìn người đang canh giữ bên cạnh vận chuyển Linh Thực, mỗi người tinh thần uể oải, đôi mắt đỏ lên, lắc đầu.
“Bọn họ có thể đợi Ngu Thanh Thiển quay lại không?” Thủy Ngạn Trạch thở dài: “Không nghĩ đến Ngu Thanh Thiển lại có gan như vậy, người như vậy sống sót trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662548/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.