Những người có mặt ở đó đều có ấn tượng rất sâu sắc với Ngu Cảnh, nghe thấy Ngu Thanh Thiển là con gái của ông, thật ra lại cảm thấy hơi thả lỏng hơn chút.
Suy cho cùng thì năm đó thiên phú của Ngu Cảnh cũng quá mức xuất chúng, có thể sinh ra một đứa con có thiên phú thế này cũng không có gì là lạ cả.
“Tinh thần lực của Ngu Thanh Thiển rất cao, cô bé có học thực văn không?” Nam tử trung niên lạnh lùng nọ nhìn Thư Giang hỏi.
Thư Giang cũng khá là thích cô bé tiểu bối Ngu Thanh Thiển này, càng hy vọng cô bé có thể lọt vào mắt hai vị trưởng lão của Thánh viện hoặc Hoàng viện, bèn gật đầu đáp: “Thiên phú dược tễ và thực văn của Ngu Thanh Thiển đều rất cao, hiện đang tu luyện đồng thời hai hệ. Nếu có tổ chức thi đấu cá nhân cho tân sinh thì Học viện Hoàng gia vùng nam bộ bọn ta cũng sẽ phái cô bé ra thi đấu đấy.”
Ông lão gầy guộc cười nói: “Có gì là không được? Ta cũng muốn nhìn thử xem con gái của Ngu Cảnh có được khí phách của hắn năm đó hay không, vậy chúng ta cũng tổ chức thi đấu cá nhân cho tân sinh luôn đi.”
Sau đó ông liền quay đầu nhìn nam tử trung niên lạnh lùng: “Tề trưởng lão, người thấy thế nào?”
Giờ chỉ mới thấy Ngu Thanh Thiển biểu hiện được thiên phú về Linh Thực và tinh thần lực cực cao, vẫn chưa đủ để khiến cho Thánh viện và Hoàng viện đặc cách tuyển chọn.
Người được Thánh viện và Hoàng viện đặc cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662519/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.