Lúc vừa trông thấy Lãnh Lăng Sương, Ngu Thanh Thiển còn cảm thấy hơi ngạc nhiên, thế nhưng khi nhớ đến việc các học viên đàn anh của các học viện còn phải chiến đấu cá nhân với nhau thì liền sáng tỏ.
Tuy rằng trước đây Lãnh Lăng Sương đã gặp được rất nhiều kỳ ngộ, cũng được gọi là thiên tài đứng đầu hệ trị liệu của Học viện Hoàng gia vùng tây bộ, thế nhưng nàng ta vẫn chưa thể khiến cho Thánh viện và Hoàng viện phá lệ tuyển chọn, vì thế nên lần này cũng là một cơ hội cho nàng ta thể hiện.
Lãnh Lăng Sương nhìn Ngu Thanh Thiển với một ánh mắt vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn nở một nụ cười dịu dàng thân thiện như thể mâu thuẫn trước đây từng xảy ra với Ngu Thanh Thiển trong cổ mộ chưa từng tồn tại vậy.
Ngu Thanh Thiển không thích người tên Lãnh Lăng Sương này, càng không thích cách nàng ta cố ý miễn cưỡng bản thân hòa hợp với người khác, làm bộ làm tịch, vì thế nên nàng làm như không thấy nụ cười làm như thân thiết lắm ấy của Lãnh Lăng Sương và lạnh lùng dời tầm mắt đi.
Chỉ có điều lòng nàng lại không khỏi thầm bắt đầu cảnh giác, gặp phải loại người có thể co được giãn được như Lãnh Lăng Sương thế này nhất định phải đề phòng, người phụ nữ thế này cũng giống như rắn độc ẩn náu trong bụi cỏ vậy, một khi có cơ hội là sẽ phóng ra cắn người ngay.
Hỏa Ly Nhã cũng nghiêng đầu nhìn Lãnh Lăng Sương đang cách đó không xa, thấy nàng ta đang dán mắt vào Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662511/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.