Vào lúc này, đợt rèn luyện thứ hai đang trở thành chuyện trọng yếu nhất với những học viên mới, tất cả mười thành viên trong tiểu đội cũng đều đã báo danh.
Hôm nay, lại là ngày mười lăm của tháng, Ngu Thanh Thiển xuyên qua màn đêm sâu thẳm tối mịt đi đến rừng cây phong.
Vừa đến rừng cây phong, một bóng người màu trắng tách biệt với thế giới loài người đã ngồi đợi ở chỗ cũ.
Ngu Thanh Thiển nhảy lên cây đại thụ ngồi xuống bên cạnh Phong Thần: "Bệnh mỹ nhân, lần nào chàng cũng đến rất sớm nhỉ."
Phong Thần cười khẽ: "Là do nàng lần nào cũng đến trễ."
Ngu Thanh Thiển bĩu môi, chỉ chỉ trăng sáng trên bầu trời nói: "Bây giờ vừa đúng giờ tý mà chúng ta đã giao hẹn, ta cũng không đến trễ."
Trên môi Phong Thần nở ra một nụ cười có sức hấp dẫn vô hình: "Từ lúc nào nàng biết để ý kỹ như vậy."
"Ừ nhỉ." Ngu Thanh Thiển nghiêng đầu, chớp chớp mắt, cười híp mí nói: "Có rượu không? Lấy ra uống một chút."
Từ trong không gian, Phong Thần lấy ra một bầu rượu và hai ly nhỏ, rót một ly đưa cho Ngu Thanh Thiển: "Rượu này rất mạnh, tin chắc nàng sẽ thích."
Ngu Thanh Thiển cầm lấy ly rượu, một mùi rượu thơm ngào ngạt quanh quẩn ở chóp mũi, đôi mắt sáng lên, nhấp môi nếm thử.
"Quả thật là rượu ngon!" Ngu Thanh Thiển đầu tựa lên vai Phong Thần, ngước mắt nhìn hắn, mặt mày rạng rỡ hỏi: "Bệnh mỹ nhân, sao chàng biết ta thích uống rượu mạnh?"
Phong Thần tự mình rót một ly rồi uống một ngụm: "Thói quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662504/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.