Sau khi đoàn người phân chia Thất Thải thần mộc xong, ánh mắt Lãnh Lăng Sương không ngừng nhìn lại phía Thất Thải thần mộc nằm sâu trong rừng mưa.
Ngu Thanh Thiển thông qua quyển điển tịch kia và thông qua giao tiếp với Thất Thải thần mộc, biết được phía sau rừng mưa còn có những thứ đồ khác tồn tại, nhưng đối với các nàng bây giờ mà nói thì quá nguy hiểm, người đi vào căn bản chỉ có chết.
Trong điều kiện có đủ khả năng có thể mạo hiểm xông vào một lần, nhưng nếu đi mà hoàn toàn mất mạng, vậy thì cũng không cần thiết.
"Biểu ca, chúng ta có cần lại đi sâu hơn vào trong cổ mộ để xem không?" Lãnh Lăng Sương nhìn Trì Mặc Nhiễm hỏi.
Ả từng nghe nói Tạ gia ở trong cổ mộ không những tìm được Thất Thải thần mộc, mà còn tìm được một quyển bí điển luyện chế văn thú quý báu, và một số bảo bối mà Tạ gia chưa từng để lộ ra thông tin gì.
Nhưng lần thâm nhập cổ mộ đó, Tạ gia đã tổn thất không ít người, cho nên ả cũng không dám quá lơ là hoặc là dám một mình mà xông vô.
Trì Mặc Nhiễm đã ký qua một khế ước Linh Thực đặc biệt, đối với cảm giác báo trước nguy hiểm rất chính xác, Linh Thực truyền lại tin tức cho hắn là ở phía trước quá nguy hiểm, trừ khi là tu vi đạt cấp Linh Hoàng xông vào, bằng không chắc chắn phải chết.
"Không được rồi, đó không phải là sức mạnh mà chúng ta có thể đạt đến."
Lãnh Lăng Sương nghe được Trì Mặc Nhiễm, không tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662499/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.