Trên gương mặt Lãnh Lăng Sương lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói bóng nói gió lại mang theo vài phần ẩn ý khiêu khích và nhắc nhở.
Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ cấp cao do Trì gia khởi xướng, Thất Thải thần mộc quả thực đã tìm được, tuy nhiên lại bị người khác đoạt mất, nếu Trì Mặc Nhiễm không động thủ thì căn bản chẳng còn cách gì để ăn nói.
Ngu Thanh Thiển nghe được Lãnh Lăng Sương nói, cũng biết ý sâu xa trong lời nói của đối phương biểu thị điều gì.
Người nữ nhân này không chỉ suy nghĩ thâm sâu, linh hoạt mà còn biết dựa thế, nếu để cho ả tiếp tục trưởng thành ở bên ngoài, chắc chắn sẽ là một đối thủ lớn mạnh.
Nhưng ở chỗ này bất luận là Ngu Thanh Thiển hay Lãnh Lăng Sương, cũng không thể ra tay sát hại đối phương, nếu không khéo sẽ đánh vào thể diện của Trì gia, hoặc là sẽ đánh vào thể diện của Học viện Hoàng gia, về điểm chừng mực này cả hai người đều hiểu.
"Nếu là mọi người cùng nhau tìm được Thất Thải thần mộc, đương nhiên người tìm thấy cũng có phần." Ngu Thanh Thiển tựa người lên Thất Thải thần mộc, khẽ cười một tiếng, cũng phá vỡ âm mưu công khai muốn kích động người bênTrì gia động thủ của Lãnh Lăng Sương.
Gương mặt Lãnh Lăng Sương hiện lên nụ cười nhạt nhẽo nhưng dịu dàng, trong ánh mắt lại không biểu hiện nhiều vẻ ấm áp: "Vậy phải xem Ngu tiểu thư ngươi làm cách nào để chém đứt Thất Thải thần mộc để phân cho mọi người rồi."
Tu vi của ả cao hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662497/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.