Lãnh Lăng Sương sẽ không giết hoặc hãm hại Ngu Thanh Thiển trước mặt mọi người, thế nhưng nàng lại định sẽ dạy cho đối phương một bài học thật đau.
Ngu Thanh Thiển nghe Lãnh Lăng Sương nói vậy, sắc mặt vô cùng thản nhiên cười nói: “Đến đi, để ta nhìn thử xem thiên tài đứng đầu vùng tây bộ rốt cuộc có thủ đoạn thế nào.”
Áo giáp hộ thể màu xanh trên người Lãnh Lăng Sương hiện lên một vầng sáng mỏng manh, nàng nắm chặt trường kiếm trong tay, cây dù giấy cũng không được đặt xuống mà vẫn nằm trên một tay khác để bảo vệ.
Một đường sáng màu xanh được chém ra từ trường kiếm do Linh Thực của Lãnh Lăng Sương biến thành đánh thẳng về phía Ngu Thanh Thiển.
Nếu bị đánh trúng thì sẽ không chết, thế nhưng lại không thể nào tránh khỏi việc bị trọng thương.
Vẻ mặt của Ngu Thanh Thiển không mấy thay đổi, trong đầu vừa lóe sáng liền lập tức bắt đầu giao tiếp với những cái cây bảy màu xung quanh.
Những đường sáng xanh nọ quật xuống, Ngu Thanh Thiển nhún nhẹ mũi chân, một đường dư ảnh sượt qua rồi biến mất ngay tại chỗ, cành lá của Thất Thải Thần Mộc không ngừng vươn ra và tụ lại che chắn nước mưa cho nàng, đám mây màu bạc của Phong Thần cũng không ngừng chuyển động để chắn mưa cho nàng.
Từng đường sáng xanh do Lãnh Lăng Sương chém xuống bị Thất Thải Thần Mộc chặn lại, vẫn chỉ để lại những vết tích rất nhạt như trước, cứ như là đang gãi ngứa cho Thất Thải Thần Mộc vậy.
Ngu Thanh Thiển nhảy lên một cái cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662495/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.