Phong Thần cũng không trì hoãn, đi tới trước mặt một tượng đá, duỗi tay chạm vào xung quanh.
Trên đầu tượng đá tự động mở ra một cái cơ quan, hắn nhấn một cái, gian phòng trên tường tự động xuất hiện một cái cửa ra vào giống như xoáy nước.
"Chúng ta rời khỏi đây thôi."
Mặc dù không biết cái xoáy nước này đi thông tới nơi nào, nhưng dù sao so với bị giam ở chỗ này vẫn tốt hơn, ba người đều không do dự.
Từ xoáy nước đi ra khỏi đây, một luồng không khí cực nóng đập vào mặt bọn họ, cách đó không xa còn có mấy bóng người.
"Lão đại!”
“Thanh Thiển!”
“Thiếu chủ!"
Mọi người không hẹn mà cùng hô lên.
Ngu Thanh Thiển vừa đứng vững thân thể liền thấy mấy người Hỏa Ly Nhã đứng ở cách đó không xa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xem ra bọn họ không gặp phải xoáy nước.
Trì Mặc Nhiễm khẽ gật đầu với Ngu Thanh Thiển và Phong Thần, sau đó liền đi về phía đội ngũ của mình.
"Các ngươi cũng không sao chứ." Ngu Thanh Thiển và Phong Thần cùng đi tới.
Hỏa Ly Nhã lắc đầu: "Lúc trước gặp phải chút nguy hiểm, tuy nhiên chúng ta đều giải quyết được."
Những người khác đều mang dáng vẻ lòng vẫn còn sợ hãi: "Đúng vậy! Không ngờ ở lối đi kia lại có mê muội thú và yêu thực mai phục, nếu không phải chúng ta thường xuyên làm nhiệm vụ, kinh nghiệm phong phú, thì suýt chút nữa đã trở thành thức ăn của bọn chúng rồi."
"Không có chuyện gì là tốt rồi, chúng ta cũng gặp phải phải một chút nguy hiểm." Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662485/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.