Dọc theo đường đi, Lãnh Lăng Sương song song cưỡi ngựa với Ngu Thanh Thiển và Vân Tư Đình, thỉnh thoảng lại nói mấy câu.
Không ít câu hỏi trông như vô tình, nhưng đa số đều là dò xét, nếu Ngu Thanh Thiển thật sự là một thiếu nữ hơn mười tuổi, đoán chừng đã sớm đã bị nàng cho vào tròng.
Ngoại hình của Lãnh Lăng Sương vốn rất xinh đẹp, cộng thêm tính tình dịu dàng hiền hoà, khiến người khác cảm thấy rất dễ thân cận, thỉnh thoảng đám người Nhạc Vân Dương vẫn trò chuyện nói giỡn với nàng, càng chung đụng lại càng hòa hợp.
Lúc đi đến núi hoang, đoàn người dừng lại nghỉ ngơi.
Ngu Thanh Thiển và Vân Tư Đình cùng đi tìm nước, Lãnh Lăng Sương thì bị Trì Mặc Nhiễm gọi lại đi tìm quả dại với Trì Hiên.
Sau khi hai người tìm được một dòng suối nhỏ, Vân Tư Đình nhìn xung quanh, thấp giọng nói: "Thanh Thiển, ngươi cẩn thận cái ả Lãnh Lăng Sương kia một chút."
Ngu Thanh Thiển ngồi xổm xuống rót đầy túi nước, nghiêng đầu cười hỏi: "Ngươi không thích nàng?"
"Ừ, trực giác của nữ nhân, nàng rất mưu mô, chung quy ta vẫn thấy dọc đường đi nàng cố ý tiếp cận ngươi." Vân Tư Đình trả lời.
Vân Tư Đình tuy sinh ra trọng đại gia tộc, nhưng từ nhỏ đã phải gánh vác trách nhiệm nặng nề của gia tộc, so với đám người Nhạc Vân Dương lòng dạ càng thêm kín đáo, suy nghĩ càng thêm chín chắn.
Lãnh Lăng Sương nhìn qua thì rất dịu dàng hiền hoà, nhưng nàng lại cảm thấy đây chỉ là một loại thủ đoạn của đối phương.
Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662470/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.