Ngu Thanh Thiển lập tức nhảy vào gian phòng của Phong Thần.
Phong Thần đang khoanh tay đứng tựa vào bên cạnh cửa sổ, thấy một cái bóng nhảy vào thì hơi sửng sốt một chút, lúc thấy rõ người đó là ai, trong mắt liền ánh lên ý cười.
"Nàng học bò cửa sổ từ lúc nào thế?" Hắn chế nhạo một câu.
Ngu Thanh Thiển không nghĩ tới Phong Thần lại đứng ở bên cửa sổ, mới vừa rồi lúc chính mình nhảy vào, nếu không phải nàng tránh sang mấy bước thì suýt chút nữa đã đụng vào Phong Thần rồi.
"Đi bằng cửa bình thường thì những người khác sẽ phát hiện." Ngu Thanh Thiển đi tới phía chiếc bàn rồi ngồi xuống, rót cho mình một chén trà sau đó uống một hớp, nàng ngước mắt cười cợt nói: "Mỹ nhân, không ngồi xuống uống chén trà sao?"
Trong mắt Phong Thần toát ra chút bất đắc dĩ, hắn đóng cửa sổ lại, ngồi xuống đối diện Ngu Thanh Thiển, lấy ra một bầu rượu và hai cái chén từ trong không gian, vừa rót rượu vừa hỏi: "Hôm nay nàng có vẻ rất hứng khởi?"
Vẻ mặt Ngu Thanh Thiển sáng lạn vui vẻ, có thể nhìn ra được tâm trạng của nàng lúc này đang vô cùng tốt.
"Đúng vậy a! Cấp bậc trị liệu của ta lại tăng lên, may là có độc tố bên trong cơ thể chàng." Ngu Thanh Thiển nhận lấy ly rượu nhấp một ngụm, ánh mắt tỏa sáng: "Đúng là rượu ngon, bệnh mỹ nhân, ngươi giấu riêng."
Phong Thần rót cho mình một chén, ánh mắt rơi vào chất lỏng trong suốt trong chén: "Nếu nàng thích, sau khi trở về ta sẽ đưa cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662453/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.