Phong Thần là đội trưởng, cộng thêm việc trên người hắn vô thức toát ra một luồng khí thế uy nghiêm, không có ai phản đối quyết định của hắn.
Những người khác cũng đều cưỡi ngựa, chẳng qua là so với Phong Thần và Ngu Thanh Thiển lại mờ nhạt hơn rất nhiều, tốc độ cũng không phải là quá nhanh, trời sẩm tối mới tới được trấn nhỏ dưới chân núi.
"Hôm nay đến nơi này nghỉ ngơi thôi, sáng sớm ngày mai tiếp tục lên đường." Đoàn người tùy ý ăn chút gì đó, Phong Thần lên tiếng dặn dò.
Những người khác cưỡi ngựa cả ngày cũng mệt mỏi, đều trở lại gian phòng của mình nghỉ ngơi.
Sau khi Ngu Thanh Thiển tiến vào gian phòng của mình, nàng lên giường khoanh chân ngồi xuống, một luồng khí lưu màu đen ở vùng đan điền bắt đầu tản ra đi đến kinh lạc trong khắp toàn thân, giống như là muốn đột phá một cái gì đó.
Mười lăm ngày trước, độc tố hấp thu từ trên người Phong Thần vẫn được nàng áp chế ở đan điền luyện hóa, hiện tại luồng năng lượng này hoàn toàn bộc phát, nàng quyết định thuận thế giải khai dị năng tinh thần bị phong tỏa.
Sau khi Phong Thần trở lại phòng, hắn cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Mấy ngày hôm trước sau khi Ngu Thanh Thiển hút đi độc tố lắng đọng trên người hắn, toàn thân đều thoải mái hơn rất nhiều, tùy thời tu luyện cũng có thể đi vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, cách thời điểm đột phá Linh Tướng đã không xa.
Hắn có một loại cảm giác không hiểu được, nhiệm vụ tìm kiếm cổ mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662450/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.