Trong khoảng thời gian này Ngu Thanh Thiển căn bản là đều ngâm mình ở hệ dược tễ và hệ thực văn, hơn nữa còn luôn mang theo tinh hạch bên người, không hề lơ là tu luyện.
Ngày này, Ngu Thanh Thiển mới vừa phác họa xong một bản vẽ thực văn nhất phẩm, Tư Đồ Lạc lập tức đi tới.
Trước tiên hắn cầm lấy bản vẽ mà nàng mới vừa phác họa xong lên nhìn một lượt, trong đôi mắt ánh lên sự tán thưởng: “Đúng rồi, Thanh Thiển, bây giờ ngươi đã nắm giữ được bản chất của thực văn nhất phẩm, chính thức bước vào hàng ngũ Thực Văn Sư sơ cấp rồi, chúc mừng ngươi."
Tư Đồ Lạc hoàn toàn không nghĩ tới Ngu Thanh Thiển có thể trở thành Thực Văn Sư sơ cấp nhanh như vậy, những tân sinh khác của hệ thực văn còn đang ở cấp nhập môn, tốc độ như vậy trừ Phong Thần ra, chưa từng ai có thể so sánh được.
"Cũng là nhờ Tư Đồ giáo viên có cách dạy." Ngu Thanh Thiển khiêm tốn mà cười nói.
Tư Đồ Lạc rất thích người có tính tình giống như Ngu Thanh Thiển, không kiêu không ngạo, tôn sư trọng đạo, không giống như là rất nhiều người khác được gọi là thiên tài khác, vừa có chút thành tích là cái đuôi đã vểnh lên trên trời.
"Đúng rồi, ngươi đến phòng nhiệm vụ của học viện đi, có giáo viên tìm ngươi." Tư Đồ Lạc đột nhiên nhớ tới mục đích tìm Ngu Thanh Thiển của mình.
Ngu Thanh Thiển sửng sốt, ngay sau đó liền nhớ ra, chắc là nhiệm vụ mà Hỏa Ly Nhã nói lúc trước đã có thể nhận: "Vâng, cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662448/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.