“Hứng thú với nhiệm vụ này thì có đấy, nhưng ta lại không có hứng thú với việc đào sâu vào nó.”
Ngu Thanh Thiển lại uống cạn rượu trong ly rồi đứng dậy cười nói: “Ta thích những thứ chưa biết mang tính khiêu chiến.”
Hỏa Ly Nhã thấy nàng định bỏ đi liền nhếch mày hỏi: “Mới đó đã định đi rồi à?”
Ngu Thanh Thiển nhún vai đáp: “Ta còn có việc, nhưng mà hôm nay ta sẽ mời khách.”
“Vì sao?” Hỏa Ly Nhã phát hiện bản chất của cô gái này rất là xấu xa.
Ngu Thanh Thiển như cười như không liếc hắn một cái đáp: “Vì ngươi đã tính kế ta.”
Nếu âm mưu đó không phải xuất phát từ lòng tốt thì Hỏa Ly Nhã đã chẳng bình yên ngồi ở chỗ này như bây giờ, mà là sống dở chết dở nằm ở trên giường rồi.
Hỏa Ly Nhã nghẹn lời, cô gái này quả nhiên chẳng phải dạng hiền lành gì.
“Được, nàng đi đi.” Hắn vẫy tay nói.
Ngu Thanh Thiển đặt cái ly trống xuống rồi xoay người rời khỏi quán rượu.
Nhìn theo bóng lưng Ngu Thanh Thiển rời đi, đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Hỏa Ly Nhã mơ màng trong chốc lát, sau đó lại lập tức ánh lên ý cười của người đang được như ý.
Ngu Thanh Thiển rời khỏi quán rượu xong liền đi thẳng đến rừng cây phong.
Vừa bước chân vào nơi sâu nhất trong rừng phong nàng liền nhìn thấy có một bóng người tao nhã đang ngồi trên một gốc cây đại thụ, ánh trăng càng tôn vóc dáng của người đó thêm cao lớn và tuấn tú.
Nàng bước đến, nhảy vọt lên cây rồi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662426/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.