Bản thân Hỏa Ly Nhã cũng không biết vì sao, nhìn kiểu gì cũng thấy Phong Thần không vừa mắt, trước đây là như vậy, hiện tại còn hơn nữa.
"Thanh Thiển, ngươi rất thân với Phong học trưởng đúng không?" Vẻ mặt của hắn kì lạ, cười lố lăng nhìn Ngu Thanh Thiển, giọng nói rất thân mật hỏi.
Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Đúng vậy! Lần trước lúc ở đáy sông, Phong học trưởng đã cứu ta."
Ở vào tình huống có nhiều người như vậy, Ngu Thanh Thiển đương nhiên sẽ không gọi Phong Thần là bệnh mỹ nhân.
"Khó trách ngươi và Phong học trưởng thân mật như vậy, thì ra hắn có ơn cứu mạng với ngươi à!" Hỏa Ly Nhã nghiến rất mạnh mấy chữ phía sau.
Ngu Thanh Thiển phát hiện ra tâm tình của Hỏa Ly Nhã, khi vừa thấy Phong Thần đã hơi không bình tĩnh, nhớ tới chuyện vui lúc nãy, nàng giật nhẹ tay áo của Phong Thần nói: "Hắn chính là Hỏa Ly Nhã, người đứng nhất trong số các học viên mới của chúng ta, có lẽ hắn đã thích chàng lâu lắm rồi."
"..." Hỏa Ly Nhã nhịn không nổi khóe miệng giật giật, vốn định nổi giận, nhưng nhìn vào trong ánh mắt của Ngu Thanh Thiển mang đầy ý cười, vẻ mặt hài hước, hắn liền biết đây là trò đùa dai của đối phương.
Thay đổi ý định, đôi mắt xinh đẹp đào hoa của hắn hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm vào nụ cười đầy hàm ý của Phong Thần, nói: "Đúng vậy! Đúng là ta đã thích Phong học trưởng lâu rồi."
Thích đến nỗi hy vọng ngươi mau chóng cút xéo đi.
Mấy người đi theo phía sau đến xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662414/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.