Mục tiêu của Hỏa Ly Nhã cũng là hạng nhất, ở điểm này rất giống với Ngu Thanh Thiển.
"Có lòng tin vậy sao?" Hắn cười hỏi.
Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Đoàn đội không lấy được hạng nhất, không phải là đoàn đội hợp cách, ta tin tưởng mọi người."
"Tốt, bắt đầu từ bây giờ, mục tiêu của chúng ta là hạng nhất." Hỏa Ly Nhã hỏi những người của tổ bảy đang ngồi phía trước: "Mọi người có lòng tin không? Ngược lại ta vô cùng có lòng tin với các ngươi."
"Có!" Những điều Ngu Thanh Thiển cùng Hỏa Ly Nhã nói làm cho thành viên của tổ bảy đều như đánh máu gà, người người mặt mày toả sáng, ý chí chiến đấu sục sôi.
Những tổ khác cách đó không xa có phần không giải thích được mà nhìn tổ bảy, không biết bọn họ đang kích động cái nỗi gì.
Lúc này, Tang Tuyên vốn dẫn bảy người khác trong đội đi theo đường mòn đi ra bên ngoài cũng đã trở về.
"Đội trưởng, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?" Trên mặt Tang Tuyên treo nụ cười ngọt ngào nhìn Hỏa Ly Nhã.
Hỏa Ly Nhã lạnh lùng cười một tiếng, ngẩng đầu hỏi: "Cái gì mà chúng ta sẽ làm gì? Hành động kế tiếp của bọn ta có liên quan gì đến các ngươi?"
Mặt Tang Tuyên cứng đờ, nàng không nghĩ tới Hỏa Ly Nhã lại muốn bài xích các nàng: "Tám người bọn ta cũng là thành viên của tổ bảy, chẳng lẽ không nên tham gia sao?"
"Lúc các người đi theo đường mòn ra ngoài, cũng có nghiã là các ngươi đã lựa chọn rút lui, tất nhiên là bây giờ không có tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662398/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.