Ngu Thanh Thiển dứt lới, duỗi một ngón tay nâng cằm Phong Thần lên, dùng đôi mắt sâu thẳm đánh giá hắn một phen.
Nàng dùng đầu ngón tay vuốt cằm hắn, ý vị sâu xa nhìn hắn hỏi: "Nói, có phải chàng lén lút ăn vụng sau lưng ta không?"
Phong Thần bị hành động đột ngột của nàng khiến cho ngẩn người, phát hiện mình lại bị đùa giỡn, lần này không chỉ là lời nói, mà còn có cả hành động.
Hắn nhẹ nhàng đẩy tay Ngu Thanh Thiển ra, tức giận mà nói: "Nàng chớ nói nhảm."
Từ nhỏ đến lớn, tính tình của hắn vẫn luôn rất lạnh lùng, không thích tiếp xúc thân thể với người khác, lại càng không thích để cho nữ nhân tới gần. Ngu Thanh Thiển là người thứ nhất có thể động tay động chân với hắn.
Lời vừa rồi lời của nàng rất có ẩn ý, chỉ có phu thê mới hay dùng đến từ “ăn vụng” này.
Nữ nhân này thật là càng ngày càng càn quấy.
Ngu Thanh Thiển bĩu môi, nàng biết mình phải một vừa hai phải, nếu không lại dọa cho bệnh mỹ nhân chạy mất, nàng muốn kiếm chỗ mà khóc cũng không có.
"Các chàng tới đây cũng vì hạt của Cửu Thải Ma Liên sao?" Nàng nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa.
Phong Thần gật đầu: "Ừ, hạt của Cửu Thải Ma Liên chẳng những có thể khiến cho Linh Thực ký khế ước trong không gian Linh Thực thăng cấp, mà còn có thể gột rửa linh lực của chúng ta, khiến cho linh lực càng thêm tinh khiết, tương lai lúc lên cấp sẽ giảm một vài chướng ngại."
Trong cơ thể mỗi một Linh Thực Sư đều có một không gian Linh Thực đặc biệt, Linh Thực ký khế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662393/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.