Phong Thần đột nhiên nhớ tới hơn mười năm trước, hắn cũng từng không cho phép Ngu Thanh Thiển đi theo mình đến một sơn động hái dược thảo.
Sau khi quấn lấy hắn mãi mà không có kết quả, nàng ta đã lén lút đi theo hắn, cuối cùng gặp phải một gốc yêu thực.
Nếu không phải hắn cảm nhận được hơi thở dao động, quay ngược trở lại, suýt chút nữa nàng đã bị thương nặng, thậm chí bị yêu thực siết chết.
Hiện tại Ngu Thanh Thiển bắt đầu giở trò, hắn lo lắng nàng sẽ giống như hồi còn nhỏ lén lút đi theo, như thế lại càng nguy hiểm.
Thật ra thì Phong Thần cũng không biết, khi đó Ngu Thanh Thiển đã có thể tự mình đối phó với gốc yêu thực kia, chẳng qua là phát hiện ra hắn trở về mới cố ý giả vờ đáng thương bày ra dáng vẻ suýt nữa bị yêu thực xiết chết.
"Nàng muốn đi theo cũng được, nhưng ta có một yêu cầu." Phong Thần mấp máy đôi môi mỏng nhạt màu đầy khêu gợi.
"Được!" Ngu Thanh Thiển thích nhất dáng vẻ mím môi lạnh lùng thoát tục của hắn, nhanh chóng gật đầu.
Mỹ nhân yêu cầu dĩ nhiên là nàng sẽ không từ chối.
"Nếu như gặp phải yêu thực hay ma thú mạnh, nàng không thể tham chiến." Phong Thần từ nhỏ đã biết Ngu Thanh Thiển tuy thân thể suy nhược nhưng lại rất hiếu chiến.
Ngu Thanh Thiển bĩu môi, bất đắc dĩ trả lời: "Được."
Thế rồi nàng như chợt nhớ tới cái gì, ngước đôi mắt sáng trong nhìn hắn nói: "Có phải chàng quên chủ đạo của ta là hệ trị liệu rồi hay không, đám người các chàng trọng thương mất mạng, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662386/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.