Sau khi Tần Phượng Nghi được vị giáo viên kia cứu, các học viên khác cũng không ngừng được đưa ra khỏi mặt sông.
Những học viên suýt chút nữa bị tiêu diệt do ma thú bao vây ở dưới sông đều được ném lên bờ, những học viên bị trọng thương hoặc đã chết cũng được vớt lên.
Đương nhiên, cũng có những học viên thực lực khá yếu, vận may kém đã bị ma thú nuốt cả vào bụng.
Hơn hai trăm người xuống sông, không có ai là hoàn toàn không bị gì, đều bị thương ít nhiều, trong đó có hơn năm mươi người vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Nếu như không cứu trị thì khả năng có thể đối diện với cái chết bất cứ lúc nào.
Những thi thể nổi lềnh bềnh trên sông được vớt lại, giáo viên khoa trị liệu nhanh chóng kiểm tra, vẫn có mười ba người bị tuyên bố tử vong.
Giáo viên khoa trị liệu đang nhanh chóng cứu chữa học viên bị thương. Một vị giáo viên trong đó ngẩng đầu nhìn Ngu Thanh Thiển: “Ngu Thanh Thiển, trò với Doãn Minh có thể đến giúp một tay không?”
Ông ấy là giáo viên hướng dẫn của nhóm tám, đã từng thấy cách thức và thực lực chữa trị của Ngu Thanh Thiển.
Bây giờ hơn hai trăm người xuống sông đều bị thương, bọn họ chỉ có ba giáo viên khoa chữa trị, căn bản là làm không kịp.
Đối với Ngu Thanh Thiển, ông biết tân sinh này vô cùng kiêu ngạo, nếu như dùng mệnh lệnh để chỉ huy, thì có thể sẽ bị từ chối, nên chỉ có thể mềm mỏng xin sự giúp đỡ.
Doãn Minh thực ra cũng đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662378/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.