Cả nhóm nghe theo chỉ lệnh của Ngu Thanh Thiển, kiếm được sơn động nàng nói.
Trong lòng mọi người càng thán phục năng lực của nàng.
Đến cái sơn động nơi hẻo lánh như vậy mà có thể do thám được, nàng ta rốt cuộc có gì mà làm không được đây?
Sau khi vào sơn động, Hỏa Ly Nhã tuân theo lời hứa cầm ra những miếng thịt ma thú tươi còn lại đem đi nướng.
Trải qua sự tuyệt vọng đến hân hoan khi đi qua con đường nhỏ, tối nay mọi người đã thả lỏng hơn nhiều, có cười có nói chuyện phiếm, cùng nhau ăn thịt.
Ngày thứ hai, tia sáng mặt trời vừa chiếu xuống sơn cốc.
Hỏa Ly Nhã vừa ra khỏi sơn động thì thấy Ngu Thanh Thiển dựa vào cây, thần sắc kỳ lạ nhìn dòng sông ở phía xa.
“Vẫn đang nhớ ma thú và yêu thực ở dòng sông kia hả?” Chàng bước tới bên cạnh Ngu Thanh Thiển uể oải hỏi.
Ngu Thanh Thiển nhẹ nhau mày: “Có biến.”
Thần sắc uể oải trên khuôn mặt anh tuấn của Hỏa Ly Nhã thu lại mấy phần, kinh ngạc hỏi: “Biến gì?”
“Ma thú và yêu thực ở dòng sông đó đã không còn ở chỗ cũ, bọn chúng đang không ngừng bơi ngược trở về thượng du.” Ngu Thanh Thiển trả lời.
“Cái gì? Bọn ma thú và yêu thực đều đang bơi về thượng du sao?” Lời lúc đó của nàng đều lọt vào tai của những người khác vừa bước ra khỏi sơn động.
Tiêu Tử Khôn nhăn mày: “Có nghĩa là ở thượng du con sông đang xảy ra chuyện gì, mới dẫn mấy con ma thú và yêu thực bơi tới?”
Ngu Thanh Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662367/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.