Ngu Thanh Thiển nhẹ mím môi, lúc đó nàng thật sự hơi nhớ đến cơ thể có mùi thảo dược thanh khiết của Phong Thần. Chỉ cần ở gần bên hắn, thì cái sát khí bạo ngược trong lòng nàng luôn được vơi đi rất nhiều.
Hỏa Ly Nhã cũng phát hiện ra lúc đó xung quanh Ngu Thanh Thiển phát ra một lớp sát khí bạo ngược nhàn nhạt, không có đậm nhưng rất sắc lạnh.
“Ngu Thanh Thiển, bây giờ chúng ta phải làm sao?” Hắn bước tới bên nàng, đôi mắt xinh đẹp đào hoa muốn hỏi ý kiến.
Ngu Thanh Thiển liếc nhìn hắn: “Tất nhiên là giết sạch mà qua.”
“Thuộc tính và đẳng cấp của những yêu thực phía trước không rõ ràng, cả chặng đường chém giết như vậy thì có hơi liều lĩnh không?” Tiêu Tử Khôn nhăn mày nói xen vào.
Hắn bây giờ đã hơi hối hận rồi, sớm biết như vậy thì không nên cùng Ngu Thanh Thiển và mấy người Hỏa Ly Nhã liều lĩnh.
Cho dù là muốn vào con đường mòn u ám quái dị này để lang bạt, thì lúc nãy cũng nên thảo luận xong đối sách và thế trận rồi mới vào.
Những người khác cũng đều có cảm nhận giống như vậy. Một Linh Thực Sư khoa điều trị có sức khỏe yếu như Ngu Thanh Thiển, mà nói đi giết một cách bá đạo như vậy, khiến cho bọn họ không biết nói gì.
Ngu Thanh Thiển có thể đoán ra suy nghĩ của bọn họ, nhìn về chỗ không xa ở bên trái, nói một cách chắc chắn: “Chuẩn bị chiến đấu đi, bọn chúng đến rồi.”
Đám người kia không kiềm được nhếch miệng, cái gì mà nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-rat-lieu-nhan/1662357/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.