Ngu Thanh Thiển từ từ mở mắt, tinh thần lực và linh hồn đều đã đạt được sự ăn ý một trăm phần trăm với đóa linh thực có ý thức tự thân kia.
Còn nữ đạo sư thì lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng chằm chằm.
“Lão sư có vấn đề gì sao?” Ngu Thanh Thiển thầm đoán rằng các đạo sư học viện đều biết việc linh thực mà nàng lập khế ước khác biệt so với các linh thực cấp thấp khác.
Nữ đạo sư thu lại vẻ kinh ngạc, cười nói: “Không có gì, chỉ là không ngờ ngươi lại lập khế ước với nó thành công.”
“Lão sư, linh thực này có gì đặc biệt sao?” Thiếu nữ xinh đẹp, kiêu căng kia nhìn linh thực trên vai Ngu Thanh Thiển mở lời hỏi.
“Linh thực này có điểm đặc biệt gì thì ta không rõ, thậm chí nói các cấp cao trong học viện cũng không biết lai lịch của nó.” Nữ đạo sư dừng lại một chút nói: “Chỉ là nó đã sinh trưởng ở Học viện Hoàng gia ngàn năm nay, từng có không ít học viên mới và cũ muốn thử lập khế ước, nhưng chưa từng có ai thành công.”
Chính vì Ngu Thanh Thiển lập khế ước thành công nên mới khiến nàng kinh ngạc đến vậy.
“Vậy linh thực tinh hoa này thuộc hệ nào?” Thiếu nữ nhíu mày hỏi: “So với cỏ Ngân Nguyệt của ta thì như thế nào?”
Nữ đạo sư không thích sự gay gắt của thiếu nữ, chỉ là trước đó đã có người dặn dò phải giúp đỡ nàng ta một chút.
Vì thân phận, nàng nhẫn nại nói: “Nghe nói linh thực mà Ngu Thanh Thiển lập khế ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-qua-muc-quyen-ru/5016211/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.