Ngu Thanh Thiển không để ý đến thiếu niên rạng rỡ kia, nàng lại tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ánh mắt thiếu niên hiện lên vẻ hứng thú.
Hắn lơ đãng bắt chuyện với Ngu Thanh Thiển: "Ngươi gọi rượu gì thế? Trông không tệ."
Ngu Thanh Thiển nhấp một ngụm rượu trong ly, từ tốn nói: "Bên cạnh có người pha chế, ngươi muốn loại rượu nào, họ sẽ giới thiệu cho ngươi."
Thành này là con đường bắt buộc phải đi qua để đến trung tâm lục địa phía Nam. Ngu Thanh Thiển nhận thấy cả người đi đường lẫn khách trong quán rượu đều chủ yếu là các nam thanh nữ tú độ tuổi mười mấy, chắc hẳn đều là những người đi thi vào Học viện Hoàng gia.
Thiếu niên vẫy tay với người pha chế và gọi một ly rượu giống hệt Ngu Thanh Thiển.
Hắn uống một ngụm, có chút ngạc nhiên, hiếm có nữ nhân thích uống loại rượu mạnh như thế này.
"Vị của rượu này nồng như như ngươi vậy." Hắn cười nhìn Ngu Thanh Thiển, giọng điệu có vài phần trêu chọc.
Ngu Thanh Thiển quay đầu lại, đ.á.n.h giá thiếu niên từ đầu đến cuối, nheo mắt cười như không cười nói: "Lông còn chưa mọc đủ mà đã học được cách trêu chọc nữ nhân rồi, đợi mấy năm nữa đi rồi tính."
Nàng nhìn ra được miệng thiếu niên này thì không đứng đắn, nhưng ánh mắt lại rất trong sáng, chắc là bệnh tuổi dậy thì thôi.
"Phụt! Haha..." Lúc này, một thiếu niên anh tuấn mặc cẩm y dắt theo vài người đi tới, vừa lúc nghe thấy lời của Ngu Thanh Thiển, không nhịn được cười lớn thành tiếng.
Hắn nhìn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-qua-muc-quyen-ru/5016190/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.