Lại nói hai người trở lại phủ tướng quân, mới vừa vào cửa, An Lương đã bị một đám tiểu thị nữ bao quanh lại, mỗi người mắt đỏ
“Đại nhân, ngài cuối cùng trở về rồi, mấy ngày nay ngài không ở, nhà này… Cũng không như cái nhà….”
Một tên tiểu thị nữ khóc sướt mướt lau nước mắt
Mọi người dồn dập gật đầu
Mục Khuynh Tuyết vừa nghe lời này thí không vui
“Làm sao, có ta ở đây còn chưa đủ?”
“Ngài cũng không phải cả ngày hồn vía lên mây…” Không biết là ai nhỏ giọng thầm thì một câu
“Hừ!” Trợn mắt
“Được rồi” An Lương cười khẽ
Nhìn chung quanh một chút, hơi nhíu mày
“Thiên Hựu đâu?”
Mục Khuynh Tuyết ngẩn ra, ho nhẹ hai tiếng, “Chắc là tiến cung rồi đó” Vội lén lút nháy mắt cho tiểu thị nữ họ
An Lương còn muốn hỏi lại, lại bị Mục Khuynh Tuyết đuổi về trong phòng nghỉ ngơi
Các thị nữ chu đáo chuẩn bị tốt nước nóng, để họ cố gắng rửa mặt một phen, dằn vặt mấy ngày nay, cũng xác thực chật vật
Rửa mặt xong xuôi, chợt cảm thấy trêи người thoải mái không ít, nhìn một chút gian nhà tiểu thị nữ thu thập
“Khuynh Tuyết đâu?”
Thị nữ nghe vậy vội cười trộm, “Tướng quân rửa mặt xong từ lâu, lúc này chắc là ở trong phòng, cùng quần áo da sói kia phân cao thấp đó”
…
Trước phòng Mục Khuynh Tuyết, cửa phòng vẫn chưa đóng chặt, An Lương hướng về trong phòng nhìn xung quanh một hồi, quả thực nhìn thấy Mục Khuynh Tuyết đang ngồi ở bên giường, cau mày, gặp khó loay hoay quần áo
Lắc đầu thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-rong-hon/1503659/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.