Sau năm ngày, bên trong dịch quán
Cửa phòng khách, An Diệc do dự một lát, hít sâu một hơi, khe khẽ đẩy mở cửa phòng
Ánh mắt rơi vào bên cửa, người lẳng lặng đứng ở phía trước cửa sổ, si ngốc nhìn phương hướng phủ tướng quân
Một bộ quần dài rơi xuống đất màu xanh nhạt, tóc dài như thác nước tản ở đầu vai, che nửa dung mạo bên trái
Trong khe hở sợi tóc, mơ hồ có thể nhìn thấy trêи chân mày bên trái nàng, khối vết bớt màu đỏ ước chừng dài một tấc, hình bán nguyệt kia
Nữ tử ánh mắt mê ly, chỉ mong ngoài cửa sổ, cho nên ngay cả trong phòng tiến vào người đều chưa từng phát hiện
“Tiểu thư” An Diệc khẽ thở dài, khép cửa vào phòng
Nữ tử hơi nghiêng đầu
An Diệc mặt lộ vẻ khó xử, lắc lắc đầu
“Ngu vương không chịu thả người, hôm nay, Hách Ngạn cả hoàng cung cũng không đi vào”
Nữ tử cay đắng nở nụ cười, gật gật đầu
“Phủ tướng quân ta cũng lẻn vào mấy lần, không thấy người”
Trầm mặc hồi lâu
“Xa mã đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta… Nên khởi hành rồi….”
Nữ tử nghe vậy xoay người lại, nhìn về phía trong ánh mắt của nàng, tràn đầy cầu xin cùng không cam lòng
“Ta… Ta biết ngươi muốn gặp nàng… Ta lại chẳng phải…”
“Nhưng mà…”
“Nhưng mà tiểu thư, nàng nếu cố ý muốn tránh, chúng ta hao tổn nữa cũng vô dụng thôi!” An Diệc tầng tầng thở dài một tiếng
Nữ tử trầm mặc một lúc lâu, ngẩng đầu nhìn nàng một chút, đi ra ngoài
An Diệc quay đầu lại nhìn bóng lưng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-rong-hon/1503647/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.