Buổi tối, ba người cuối cùng có thể nằm ở trêи giường nghỉ ngơi thật tốt một phen, An Lương mấy ngày nay xác thực chịu hỏng rồi, vừa mới đụng giường, liền ngủ thϊế͙p͙ đi 
Sáng sớm ngày thứ hai, An Lương còn chưa thức dậy, đột nhiên nghe trong phòng có chút vang động, vội mở mắt 
Quay đầu nhìn lại, Văn Khúc này vậy mà ngồi ở bên cạnh bàn bày dụng cụ uống trà, An Lương sợ hết hồn, vội kéo qua áo khoác khoác lên người 
“Ngươi tại sao sẽ ở trong phòng ta!?” 
“Ngươi tỉnh rồi? Chớ sốt sắng, ta vừa mới đến” 
An Lương nhíu nhíu mày, “Không lý do, ngươi tới ta đây làm cái gì? Xảy ra chuyện gì?” 
“Vậy ngược lại không có, ta chỉ là một người rỗi rãnh tẻ nhạt, liền tới nhìn ngươi tỉnh ngủ chưa” Văn Khúc chống quai hàm nhấp ngụm trà, trêи mặt còn kém viết hai chữ tẻ nhạt rồi…. 
An Lương mặc quần áo tử tế, suy nghĩ một chút, “Ừm… Ta… Ta lúc ngủ… Không… Không nói gì chứ?” 
“Ta không phải nói rồi sao, ta vừa mới đến a…” Văn Khúc mới vừa nói xong, đột nhiên con mắt hơi chuyển động, “Nha đúng rồi! ngươi hình như là nói…” 
“Nói cái gì?” An Lương trong lòng căng thẳng, vội hỏi 
“Ngươi kêu tục danh của tướng quân a, Khuynh Tuyết… Khuynh Tuyết…” 
“A?” An Lương sững sờ, mặt cười thoáng chốc thì đỏ! 
Nhưng xoay chuyển suy nghĩ, không đúng a, vừa nhìn Văn Khúc một mặt cười xấu xa, mới biết mình bị nàng trêu đùa nữa rồi 
“Tốt cho Văn Khúc ngươi, ngày xưa làm sao không biết ngươi ham chơi như vậy!” 
Tức giận liếc nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tuyet-rong-hon/1503602/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.