Edit: Sóc Là Ta -
Bàng Lạc Băng trở về Duyệt Băng các, tam di nương đã đứng đợi nàng từ sớm.
Tuy tam phu nhân đã là lão bà thế nhưng da dẻ lại luôn trắng nõn mịn màng. Bộ dáng thướt tha khiến trong lòng người khác không nhịn được thèm thuồng, muốn được một lần bắt nạt nàng.
"Nương, sao nương lại đứng đây?" Bàng Lạc Băng nhìn tam di nương bưng một bát sứ màu đen nghi ngờ hỏi.
"Nương đến miếu Quan Âm cầu được phương thuốc này, mong Băng nhi sớm ngày mang thai đứa bé. Có như thế, vị trí Vương Phi mới thật sự có thể là của Băng nhi."
Hiện tại Tam phu nhân cũng rất an nhàn. Nàng cũng hiểu dù sao vị trí Vương phi này vốn cũng không phải của nữ nhi mình nhưng lúc này biết được Vương gia chịu cho Băng nhi một danh phận thì nàng cũng đoán được nguyên nhân là từ đâu mà đến.
Bàng Lạc Băng cau mày, suy nghĩ một chút nhưng sau đó vẫn cầm bat lên uống.
"Ừm, vậy mới ngoan chứ. Sau này mỗi ngày nương đều sắc thuốc cho Băng nhi uống." Tam phu nhân vui mừng nói.
Bàng Lạc Băng gật gù. Đột nhiên như nhớ đến điều gì, nàng nhìn tam phu nhân nói: "Nương, phụ thân đã tạ thế, chúng ta vẫn nên đến phủ Bàng Quốc Công một chuyến. Không biết nương có muốn đi hay không?"
Tam phu nhân sững sờ nhìn Bàng Lạc Băng. Dù gì Bàng Quốc Công và nàng cũng đã từng là phu thê, nếu nói không cảm thấy đau khổ chỉ là giả dối thôi.
"Chuyện xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124469/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.