Edit: Sóc Là Ta -
Ở một nơi khác, mặt trời dần lên cao, Liên Diệp và Liên Ngẫu vẫn quỳ trên đất lựa hạt đậu, thậm chí Chu ma ma còn dùng hình tra khảo hai nàng đến nỗi da đều đỏ hồng.
"Liên Diệp, tiểu thư sẽ không nỡ lòng để chúng ta bị xử phạt như thế." Liên Ngẫu nhỏ giọng ủy khuất nói.
"Được rồi, đừng để tiểu thư biết việc này." Liên Diệp kéo tay nàng nói.
Giờ đây từng đợt hô hấp nóng bỏng của Bàng Lạc Tuyết dường như vẫn đang thoang thoảng trên người Triệu Chính Dương. Nàng chôn chặt thân thể mình sâu trong lồng ngực của Triệu Chính Dương, miệng há to như muốn để mình hô hấp thuận lợi hơn.
"Được rồi, đi thôi." Triệu Chính Dương nhẹ nhàng vỗ lưng Bàng Lạc Tuyết.
"Ừm." Bàng Lạc Tuyết nhẹ giọng ừ một tiếng.
"Đi thôi, nếu không đi thì lát nữa không đi được." Bàng Lạc Tuyết cười xán lạn.
Triệu Chính Dương nhẹ nhàng đỡ Bàng Lạc Tuyết, vừa đi vừa đùa giỡn nói: "Không biết Liên Diệp và Liên Ngẫu thế nào? Hai nha đầu này cũng đã nhận phòng rồi. Muội yên tâm, huynh cũng biết muội không muốn các nàng chịu uỷ khuất nên huynh đã sai hạ nhân chuẩn bị sẵn giường cho các nàng rồi."
"Đúng vậy, muội xem họ cũng như muội muội của mình vậy."
"Huynh biết, bọn họ sẽ tốt thôi.” Triệu Chính Dương bảo đảm nói.
"Vậy thì tốt." Bàng Lạc Tuyết thoả mãn gật gù.
Vừa ra khỏi cửa, bọn nha hoàn đứng lên hành lễ: "Tham kiến Vương gia, tham kiến Vương Phi."
Bàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124457/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.