Edit: Sóc Là Ta -
Bàng Lạc Tuyết nhìn Triệu Chính Dương cười nhạt, hiện tại nàng không thể nói gì chỉ đứng nhìn Triệu Chính Dương từ từ tháo hỉ mạt (khăn che mặt) xuống cho mình.
"Hôm nay nàng thật đẹp." Triệu Chính Dương nhỏ giọng nói.
"Tân nương lên kiệu hoa!"
Bên này hỉ nương (người săn sóc nàng dâu trong lễ cưới ngày xưa) dìu Bàng Lạc Tuyết từ từ bước lên kiệu hoa. Lại nói cả đời này nàng chỉ động tâm với người nam nhân duy nhất này mà trời cao dường như không thấu lòng người lại muốn dằn vặt đoạn tình cảm sâu đậm này. Có thể cùng hắn đi đến cùng trời cuối đất hay không cũng còn do trời định thôi.
Sở dĩ Bàng Lạc Tuyết hoà hoãn với lão hoàng đế hồ ly Đông Tần quốc kia vì dù sao đây cũng là hôn lễ của nàng. Thích Dao, hoàng hậu còn có Dương thị luôn mang những thứ đồ quý giá nhất tặng cho nàng. Mười dặm hồng trang, xe ngựa từ đầu đường xếp tới cuối đường, ngay ngắn có thứ tự, bên đường còn phô trương tung vô số hoa hồng, gió mạnh thổi qua cuốn lấy hoa bay, mùi hoa lan toả khắp cả phố phường khiến nàng muốn hôn mê. Thậm chí, khắp cả thành trên mỗi gốc đại thụ đều buộc vô số lụa đỏ, bên đường còn có binh lính túc trực để giữ trật tự, người người nối liền không dứt, đường chật kín người, ai cũng muốn được chứng kiến hôn lễ trăm năm khó gặp như thế này. Buông súng, nã pháo trượng, đèn lồng màu đỏ mở đường, ven đường còn có diễn tấu sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124453/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.