Công chúa Vũ Dương nghe hoàng đế nói xong, trong lòng càng ngày càng lạnh, lúc đầu nàng nghĩ bởi vì nàng xinh đẹp nên vị hoàng đế này mới có thể sủng ái nàng như vậy, hiện tại lòng nàng càng ngày càng lạnh, thậm chí lòng bàn tay nàng đã ướt đẫm mồ hôi.
“Tiểu… Tiểu Nguyệt.”
Vũ Dương chật vật tìm lại thanh âm của mình.
“Công chúa, công chúa, người làm sao vậy.”
Vũ Dương ngồi trên ghế, dùng sức nắm chặt bàn tay mình, muốn biết mình có còn sống hay không.
“Không, không có việc gì. Đúng rồi, Tiểu Nguyệt, ngươi có còn nhớ hay không, về chuyện bên trong cung điện cấm ở Nam Chiếu, là bí mật trường sinh?”
Vũ Dương nhìn Tiểu Nguyệt, nàng ta là tâm phúc của nàng, cũng là người do phụ hoàng của nàng phái tới, hiện tại nàng không biết, rốt cuộc bây giờ nàng nên tin ai.”
“Công chúa, người không cần lo lắng, không có chuyện gì, không có chuyện gì.”
“Chỗ đó, ngươi có biết hay không.”
Vũ Dương nhìn chằm chằm Tiểu Nguyệt hỏi.
Tiểu Nguyệt suy nghĩ một chút: “Nô tỳ có di$en&da#Nle@quy?d*n biết cung điện kia, thế nhưng chỗ đó chỉ có bệ hạ mới có thể đi vào, hơn nữa nơi đó cũng đã bỏ hoang rất nhiều năm rồi, những thứ khác nô tỳ cũng không biết.”
Vũ Dương gật đầu, chỗ đó thỉnh thoảng mình cũng nghe hoàng hậu nói đến.
“Tiểu Nguyệt, ngươi đi ra bên ngoài coi chừng, chuyện hôm nay không được nói với bất kỳ ai, mang cho ta một chút đồ ăn qua đây.”
“Vâng, nương nương.”
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124427/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.