Công chúa Vũ Dương nhìn Bàng Lạc Tuyết, nàng ta là một nữ tử thông minh, tâm cơ và mưu trí không hề thua kém nàng, nếu không phải thái tử ca ca đã nói nàng không được đụng tới Bàng Lạc Tuyết, bằng không nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ta.
Vũ Dương không hiểu, rốt cuộc ai mới là muội muội của hắn chứ, tại sao hắn lại bởi vì một ngoại nhân mà đối xử với muội muội của hắn như thế.
Vũ Dương cười hòa ái, kéo tay Bàng Lạc Tuyết: “Công chúa, giữa chúng ta cũng không có gì cần phải giấu giếm, sự tình lần trước, thực sự là do Bổn cung bất đắc dĩ, hạ độc công chúa cũng không phải là ý của Bổn cung.”
Bàng Lạc Tuyết cười cười, không nói gì, trong lòng hừ lạnh: “Nếu không phải là ý của ngươi, ai dám hạ lên trên người của ta loại độc dược đó chứ, làm hại ta suýt chút nữa đã không giữ nổi cái mạng nhỏ này.”
“Tại sao công chúa không tin ta?”
Vũ Dương cao giọng.
“Đương nhiên là ta tin, dù nương nương nói cái gì, thần nữ đều nghe theo.”
Vẻ mặt Bàng Lạc Tuyết bình tĩnh, giống như lời Vũ Dương vừa mới nói không phải nói nàng vậy.
Vũ Dương cắn môi, nhịn xuống cơn giận của mình, gương mặt tươi cười nói: “Công chúa nói gì vậy, lần trước đúng là Bổn cung bất đắc dĩ, vũ nữ kia cũng đã bị kéo ra ngoài loạn côn đánh chết, chẳng lẽ công chúa còn có điều gì không hài lòng sao?”
Bàng Lạc Tuyết cười nhạt, đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124425/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.