Bàng Lạc Vũ biết tất cả mọi người đều cho rằng nàng không còn trong sạch, trong mắt đều là sự ghét bỏ.
"" A... Không phải... " Có thể nói vào giờ khắc này tất cả hy vọng của Bàng Lạc Vũ đều bị dập tắt, nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân máu lạnh vô tình này, cùng cha của mình, biểu ca, muội muội của mình, đau đớn như đứt từng khúc ruột: "Vương gia, cầu xin người đừng đuổi Vũ nhi đi, Vũ nhi không xứng làm Vương phi, Vũ nhi chỉ mong được ở lại vương phủ, cho dù chỉ là một trắc phi... không, dù là một thị thiếp cũng được... một nha hoàn cũng được."
Bàng Lạc Vũ từng bước nhượng bộ, dù kết cục thế nào cũng không thể tệ hơn bị đuổi ra khỏi vương phủ được, nhưng mà sao Tấn vương có thể giữ nàng lại, đã nói sẽ viết hưu thư là kiên quyết không đổi ý, hừ lạnh: "Ngươi quá đề cao ngươi rồi, giữ ngươi ở lại phủ Tấn vương chỉ làm bẩn phủ Tấn vương của ta thôi."
Bàng Lạc Vũ lùi một bước, ngã ngồi trên mặt đất, không biết phải dùng từ gì để hình dung sự chật vật của nàng, mà thời khắc này, nàng vừa không cam lòng vừa thống khổ, tai họa cứ ùn ùn kéo tới. Không bao lâu sau, quản gia mang giấy bút tới, Tấn vương không do dự một chút nào, nhận lấy giấy bút, tự mình viết lên trước: "Từ nay về sau chúng ta đoạn tuyệt quan hệ!"
Bàng Lạc Vũ không ngừng lắc đầu, nàng không còn hi vọng nữa sao? Một chút hy vọng cũng không còn sao?
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124413/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.