Bàng Lạc Vũ cũng biết khi mình được gả vào phủ Tấn vương thì có lẽ nàng sẽ làm trò cười cho Đông Tần quốc, cũng sẽ không hạnh phúc như lời mẫu thân mình nói.
Nhị phu nhân nhìn Bàng Lạc Vũ, sau đó nhìn die,n;.Cúc Thanh nói: "Đại tiểu thư cũng sắp xuất giá rồi, ngươi cho mời những tú nương giỏi nhất đứng trong sân viện chờ đại tiểu thư đến. Còn đây là vải quý nhưng Bàng Lạc Tuyết đã sử dụng hơn phân nửa rồi, hiện giờ chỉ còn phân nửa, ngươi cho mời tú nương thêu thành y phục cho đại tiểu thư đi. Mẫu thân sẽ đích thân đi xem xét để con có một giá y trong ngày cưới thật lộng lẫy. Chỉ tiếc lần trước Bàng Lạc Tuyết đã lấy đi một nửa rồi, giờ chỉ còn lại một chút nhưng con yên tâm, mẫu thân nhất định khiến con xuất giá một cách hoàn hảo nhất trong ngày cưới của con. "
"Dạ, cám ơn mẫu thân." Bàng Lạc Vũ đứng bên cạnh làm nũng.
"Thưa Nhị phu nhân, Vương công tử cầu kiến."
"Vương công tử sao? Vương công tử nào?"
"Hồi phu nhân, là Vương Nam công tử."
Bàng Lạc Vũ cau mày nói: "Biểu ca sao? Vì sao huynh ấy đến đây?"
Nhị phu nhân suy nghĩ một chút, nói:"Có thể ngoại tổ mẫu sai biểu ca tới tặng đồ cho con. Con cũng sắp kết hôn rồi mà ngoại tổ mẫu cũng rất yêu thương con nên người nhất định muốn tặng con một ít đồ."
Bàng Lạc Vũ suy nghĩ một chút thấy cũng có lý, xưa nay ngoại tổ mẫu luôn luôn là thương yêu nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124358/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.