Cúc Thanh tiễn ba người ra ngoài. Với tính tình của Bàng Lạc Vũ, Bàng Lạc Tuyết biết mình chỉnh nàng ta như thế, nhất định lát nữa Cúc Thanh cũng sẽ bị mắng.
Bàng Lạc Tuyết kéo tay Cúc Thanh nói “Lát nữa ngươi đổi các loại hương thành hương an thần để giúp nàng ta nghỉ ngơi. Ngươi cũng nói với nàng rằng nhất định phải an tâm, nếu không mọi loại thuốc đều là vô dụng. Hôn nữa, chính ngươi cũng phải thận trọng.”
...................
Trở lại Lạc Tuyết các, Bàng Lạc Tuyết chạy ngay vào dược lâu, thấy Sở Mộc Dương đang chơi đùa với Tiểu Tứ Tử, còn Thương Dực đang nhìn chằm chằm bình sứ trong tay mình.
Tiểu Tứ Tử vừa thấy Bàng Lạc Tuyết thì chạy lại chỗ nàng, đưa tay ra muốn nàng ôm mình.
Bàng Lạc Tuyết đưa tay ôm cậu, nhìn tiểu tử mập mạp, to hơn vòng ôm của nàng.
“Tiểu Tứ tử, gần đây có ngoan hay không?” Bàng Lạc Tuyết ôm cậu nói.
Hai tay nhỏ xinh của cậu sờ lên mặt của Bàng Lạc Tuyết, hung hăng hôn một cái nói “Tiểu Tứ tử vẫn ngoan lắm nhưng tỷ tỷ không ngoan, không thèm đến thăm Tiểu Tứ tử. Tỷ tỷ Trường Nhạc và tỷ tỷ Thích Dao cũng thường xuyên đến thăm và chơi đùa với Tiểu Tứ tử.”
Tiểu tử nói xong hít hà lỗ mũi của mình. Bàng Lạc Tuyết vốn rất dễ dụ, bảo đảm về sau sẽ thường xuyên đến thăm cậu. Có vậy, cậu mới tha thứ cho nàng.
“Thương Dực, ngươi tính toán sao rồi?” Bàng Lạc Tuyết nhìn Thương Dực đang ngẩn người cầm bình sứ trong tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124315/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.