Bàng Lạc Băng nhìn Bàng Lạc Vũ trang điểm cao quý như vậy, trong lòng đột nhiên oán giận Bàng Lạc Tuyết, mình so với Bàng Lạc Vũ chỉ như cây cỏ, không có nửa điểm khí chất cao quý, mà nàng lại như mẫu đơn cao quý , Bàng Lạc Vũ nhìn thấy vẻ mặt không vui của Bàng Lạc Băng, đắc ý nhếch khóe miệng lên, nhìn Bàng Lạc Băng "Muội muội, khuyên tai bảo thạch này nhìn thật độc đáo, thoạt nhìn giống như đồ vật nhị muội muội yêu mến."
"Trí nhớ tỷ tỷ thật là tốt, đó chính là đồ của nhị tỷ tỷ rất yêu mến, món đồ tốt như vậy quả nhiên là hiếm thấy." "
Bàng Lạc Băng thoáng cười, e là muốn đổi cũng không còn kịp rồi.
Bàng Lạc Vũ nhìn chung quanh nhìn hỏi "Tuyết nhi đâu, ngựa cũng đã chuẩn bị sẵn, tại sao đến giờ nàng vẫn chưa xuất hiện, giờ cũng đã muộn tại sao chưa thấy nàng?"
"Đại tỷ tỷ không cần gấp gáp, nhị tỷ tỷ chỉ đang chuẩn bị diện đồ do hoàng hậu nương nương cấp cho mà thôi." Bàng Lạc Băng hừ lạnh, dù cho nàng ta trang điểm thế nào thì cũng không xinh đẹp bằng Bàng Lạc Tuyết, phải biết dù cho Bàng Lạc Tuyết không trang điểm cũng vẫn kiều diễm hơn Bàng Lạc Vũ ba phần, huống chi hôm nay Bàng Lạc Tuyết làm cho nàng ta đố kị, giờ Bàng Lạc Băng đã học được cách nhẫn nhịn, nàng biết nàng như con chim bị thương phải dựa vào Bàng Lạc Tuyết mới có thể đạt được mục đích của mình, mà để đạt được mục đích, nàng không chút do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124256/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.